Anh da đen may mắn được nắc em lễ tân xinh quá

Khoảng gần 6h thì cô chạy đến cổng trường , từ chỗ làm tới đây cũng gần nửa tiếng đồng hồ , hơn nữa trời mưa đường trơn trượt nên cô chạy khá chậm , phần vì gió lạnh. Lúc tới cổng nhà cô Duyên thì hai cô cháu đã đứng chờ trước cửa , con bé mặt rơm rớm nước mắt , giọng như muốn khóc :
– Sao mẹ rước con trễ quá vậy , hu hu
– Mẹ bận việc tí mà, thôi để tối mẹ với ba chở đi chơi rồi thích mua gì mẹ mua cho chịu không ? – Bộ chị không mang theo áo mưa hả , người ướt hết rồi kìa ! Mà hắn cũng đâu phải nhỏ nhít gì , lúc đó cũng gần hai mươi còn gì. – Thôi đi cô nương , chị già rồi … Vừa nói hắn vừa liếc nhìn một lượt từ trên xuống dưới rồi dừng ánh mắt trên đôi nhũ hoa căng tràn nhựa sống lúc này dường như đã hoàn toàn phơi bày lồ lộ giữa bàn dân thiên hạ vì nước mưa làm chiếc áo sơ mi của cô dính bết vào người, vô tình lộ rõ đường cong tuyệt mỹ.